Thứ Tư, 19 tháng 12, 2012

Thoáng Buồn

tại sao cũng một kiếp người, 
kẽ đau thất bại người cười vinh quang.

ông trời ổng ở không cân,
kẻ ăn không hết người lần không ra.

thương thay hai chữ hồng nhan,
cũng tài cũng sắc ngang hàng như nhau.

người thì ở tận lầu cao,
kẻ thì vất vả lao đao nhọc nhằn.

buồn thay số phận má đào,
vui như tia chớp buồn sao nắng chiều.

em như một trận mưa rào,
tưới lên sa mạc khô cằn đời anh.

tình anh như lá rừng xanh,
em như trận bão làm xanh cánh rừng.

có mùa thu nào không lá đổ,
có cuộc tình nào nguyên vẹn đâu em.

còn duyên kẽ đón người đưa,
hết duyên đi sớm về trưa một mình.

còn duyên kén những trai tơ,
hết duyên ông lão cũng quơ làm chồng.

ngày xưa má đỏ môi hồng,
ngày nay má mỏng môi mòn hỡi em.

đàn bà như thể cành hoa,
hoa thơm bướm đậu hoa tàn bướm bay.

hoa đẹp là hoa có gai,
gái đẹp là gái dụ trai hết tiền.

thuyền tình mấy lượt khách qua,
thế rồi ở lại với ta mấy người.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét