BƯỚC HÀNH NHÂN
Ta đi sạt lở núi đồi
Đường về cây cối đâm chồi đơm hoa
Đông tàn rồi lại xuân qua
Đôi chân rắn rỏi gần xa đã từng.
Trèo non lội suối băng rừng
Lầu hoa quán trọ muối gừng thiếu chi
Tung hoành thỏa chí nam nhi
Ung dung bỏ mặc thị phi miệng đời.
Ta đi giữa đất cùng trời
Hành trang là những mảnh rời thương vay
Nghe chừng trái đất ngừng quay
Thời gian ngừng thở cho dài tháng năm.
Ngả nghiêng cặp mắt lá răm
Cho lòng vươn vấn lặng thầm đêm sâu
Mi cay ướt giọt mưa ngâu
Về đâu bão tố chực chầu bủa giăng.
Thang đời mỗi bước thêm căng
Nhạc buồn mỗi nốt bốc phăng nỗi niềm
Bao năm mỏi gối đi tìm
Bước hành nhân mãi mò kim biển đời./.
Võ Hoàng Anh
27/06/2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét