Đời trôi như cánh lục bình
lênh đênh sóng nước vô tình về đâu
thương cho một kiếp hoa sầu
biết đâu bến đậu bể dâu cuộc đời
giữa dòng lạc lõng chơi vơi
bão bùng giông tố tả tơi hoa tàn
sinh ra phải kiếp đa mang
mặc cho miệng lưỡi thế gian lắm điều
cuối cùng còn một tình yêu
ru hồn những buổi ban chiều mênh mông.
hoàng anh
ngày 25/11/2011
ngày 25/11/2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét