Thứ Tư, 19 tháng 12, 2012

Mưa Chiều Kỹ Niệm

nhìn cơn gợi cho ta biết bao kỹ niệm
kỹ niệm đầu hai đứa mới gập nhau
anh nhìn em chẳng biết nói câu nào
cứ lặng lẽ như giọt mưa rơi nhẹ
ta nép vào nhau nghe lòng thổn thức
khoảng không gian ấy giường như quá nhỏ
như chỉ để giành tặng riêng ta
giữa con phố đông người qua lại
mưa cứ rơi âm thầm lặng lẽ
anh lại sợ giọt mưa làm em lạnh lẽo
phút gập nhau ấy anh như nhớ mãi
mỗi độ mưa về anh lại ước được ngồi cạnh bên em
giờ em nơi xứ lạ quê người
em có nhớ nơi này anh từng ngày đợi chờ em
mỗi tối gập nhau sao thời gian trôi nhanh quá
anh vẫn chưa kịp nhìn vào ánh mắt của em yêu
ánh mắt mà ngày nào mình còn e thẹn
không dám nhìn thẳng vào mỗi khi gập nhau
có những lúc anh ước thời gian qua thật nhanh
để tới ngày được gập lại người yêu
và có những lúc anh ước thời gian ngừng lại
để mình được ở mãi bên nhau.
anh yêu em không có gì thay thế được
suốt đời này anh chỉ yêu có mình em
tình yêu ấy ngàn đời không thay đổi
dù trái đất có biến thành tro bụi
trái tim này chỉ thuộc về em.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét