VỎ BỌC HÌNH HÀI
Bao năm đội lốp phong trần
Dám đâu cởi bỏ một lần để yêu
Tóc mây điểm trắng đường chiều
Còn vươn bụi nắng hắt hiu trái mùa.
Thời gian nghịch ngợm trêu đùa
Tuổi xuân chảy xiết quanh cua gập ghềnh
Công danh thả ngửa lênh đênh
Tiền đồ như nước đổ trên cát vàng.
Đói nghèo vẫn phải cưu mang
Bạc tiền tá túc nhà quan cửa quyền
Trượt chân vấp sợi ưu phiền
Rơi vào một mớ vô duyên trường kỳ./.
Võ Hoàng Anh
27/06/2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét