Thứ Tư, 19 tháng 12, 2012

Ôi Đàn Bà

đàn bà làm khổ đời ta.

mỗi đêm đều muốn một ca mới khò,

năm đầu, cơ bắp phình to,

năm sau, xương xóc, lò xo, nổi đầy,

tưởng đâu được vợ là hay,

ai ngờ bị vợ đọa đày tấm thân,

trước đây mình nghĩ không cần

đến khi  lớn tuổi sợ gần, sợ xa

sợ khi đến lúc đã già

sợ khi sức yếu, sợ nhà trống không

sợ không có trẻ nối dòng

sợ khi ngã xuống không người tiển đưa

giờ thì lại sợ hơn xưa

sợ tiền không đủ, để đưa cho bà

làm về phải cuối đầu thưa

xong rồi phải móc, tiền đưa cho bà

mỗi đêm còn phải mát xa

hầu hạ không tốt ,bà la vỡ nhà

anh ơi, anh hỡi, anh à

anh làm như thế mới là đàn ông

tôi ngồi nghĩ chuyện lòng vòng

phải chi ngày trước, tôi không cưới bà

cưới bà giờ khổ chết cha

muốn đi với bạn phải ra xin tiền

cầm tiền bà ngó hơi nghiên

đi đâu mà phải xin tiền vậy anh

tôi rằng đi uống cà phê

có thằng bạn cũ mới về rủ anh

rủ anh thì nó trả tiền

mắc chi mà phải xin tiền của tui

xin tiền giằng túi mà thui

nếu bà không có thì tui ở nhà

ngày mai đi tiệc ở xa

bà đừng có nói nhà ta hết tiền

bao năm làm lụng triền miên

hôm nay đi đám tiền đâu hỡi bà

đi ăn đám giổ người ta

nhậu cho say tít, về nhà nửa khuya

bà ngồi bà chỉ vô kia

để tôi thay áo, lột giày cho ông 

hôm nay bà xã tốt không

tưởng đâu được phước, ai ngờ, ý cha

bà đè tôi xuống tấm ga

bà bắt tôi trả đúng bài mới tha

một là ngực, miệng, cổ, tai

hai là âu yếm ,mặn nồng, vuốt ve

thứ ba ông phải nhiệt tình

giờ tôi đã xỉn xin bà tha cho

bà rằng bà vẫn không tha

bà đè tôi xuống mà tra nó vào

thụt vào chẳng thấy nó ra

để luôn trong đó cho bà biết tay

hôm nay tui nhậu hơi say

nên không có hứng thụt ra thụt vào.

cho tui xin nghỉ chút  nào

để tui nằm xuống bà nhào lên trên

xuýt xoa cái miệng bà gào

để tui cầm súng kẹo chì nhả ra

hôm nay ăn giỗ ở xa 

đi về say xỉn mà bà chẳng tha 

ngày xưa trai tráng đẩy đà

giờ còn chút xíu ra luôn cho bà.

ngày mai tui nghỉ ở nhà

bỡi đâu còn sức mà ra đi làm

bà mua dùm mấy trái cam

để tui tẩm bổ mà kham cho bà

làm chồng thê thảm thế sao

ban ngày cuốc đất đào ao

ban đêm hầu hạ chịu sao nổi bà

xài thì cũng phải trừ hao

có nhiêu làm hết ngày sau còn gì.

thơ con cóc đọc chơi đỡ buồn
                                                                                                                          tác giả
                                                                                                                         hoàng anh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét