Như đinh đóng cột, như rồng phun mưa.
Ngày nay như cải muối dưa,
Mười thang minh mạng vẫn chưa ngẩn đầu.
Ngày xưa không sớm, thì trưa,
Ngày nay loáng thoáng lưa thưa gọi là.
Đó là nói chuyện trong nhà,
Còn qua hàng xóm, vẫn là như xưa.
Ngày xưa sung sức thì nghèo,
Ngày nay sung túc thì teo mất rồi.
Ôi ! teo mất rồi, giờ phải làm sao ?
Ngày xưa ăn cháo với rau,
Bây giờ thịt cá, cháo rau, chẳng màng.
?
dở khóc, dở cười
dở khóc, dở cười
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét