Thứ Bảy, 28 tháng 12, 2013

Cẩu Tặc


Người xưa nói quả chẳng sai
Sanh nghề tử nghiệp mấy ai không tường
Tự mình chuốc lấy bi thương
Cái nghề đạo chích hết đường trú thân
Gây bao phẫn nộ lòng dân
Cướp đi người bạn cơ bần có nhau
Hỏi ai chưa phải xót đau
Chưa từng mất chó như dao cắt lòng
Tiếng kêu oăn oẳn ngoài đồng
Vừa lê vừa lết vào trong tận nhà
Nhìn mà lòng dạ xót xa
Hai tay bất lực trách ta hận người
Thù tên cẩu tặc chây lười
Thích xài tiền lớn gây cơn oán hờn
Một khi túi đã sạch trơn
Mon men khắp xóm rải đơn tìm mồi
Một mình một ngựa cút côi
Người dân phát giác là thôi tiêu đời
Ăn đòn ăn gậy tơi bời
Lúc đó mới biết buông lời van xin
Nhẹ tay cũng phải bầm mình
Nặng thì thập tử nhất sinh chẳng đùa
Tự gieo trái đắng quả chua
Chết rồi ngẫm lại còn thua chó mèo ./.

Sáng tác: Võ Hoàng Anh
16/12/2013




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét