Không
biết tự khi nào
Trăng
lơ lững trên cao
Biển
dạt dào sóng cuộn
Có
lúc Trăng sầu muộn
Biển
nức nỡ lặng thầm
Tình
Biển, Trăng đầm thắm
Trên
bầu trời xa thẳm
Trăng
giỡn gió đùa mây
Biển
ôm bóng Trăng gầy
Suốt
một đời như vậy
Biển
cứ mãi mê say
Bên ánh
Trăng vui mãi
Trên dòng
đời bươn chãi
Trăng, Biển mãi bên nhau
Dù chẳng
hẹn trầu cau
Nhưng
tình luôn thắt chặt
Ánh Trăng
vàng vằng vặc
Tỏa
sáng cả thế gian
Tình Biển
cứ miên man
Ôm bóng
Trăng vào lòng
Không
ngại lúc bão giông
Hay đêm
buồn ảm đạm
Dù chỉ là cõi tạm
Hợp
rồi cũng sẽ tan
Nhưng
đố cả thế gian
Ai chia
được tình Biển?
<<<< Hoàng Anh >>>>
09/08/2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét