Thứ Năm, 5 tháng 5, 2016

NỖI BUỒN KHÔNG TÊN

NỖI BUỒN KHÔNG TÊN
Biết đâu rồi chẳng còn chi
Cuộc đời như chuyến tàu đi không người
Luôn tay vun đắp nụ cười
Vẫn mong nắng ấm hoa tươi lối về
Đêm dài như tách cà phê
Từng giọt sóng sánh lê tê nỗi buồn
Biết mai nước có về nguồn
Hay là chảy ngược vào buồng cửa tim
Một đời đuổi bắt bóng chim
Dã tràng se cát mò kim đáy hồ
Nho gia chữ tải xe thồ
Nửa mai nhắm mắt nấm mồ không tên ./.
Võ Hoàng Anh 
23/02/2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét