Thứ Năm, 28 tháng 1, 2016

MƯỜI ĐỨA CON

MƯỜI ĐỨA CON
Một đời mòn mỏi đợi mong
Bốn mùa xuân, hạ, thu, đông cạn dần
Thương chồng lệ đổ bao lần
Vì con mẹ gánh muôn phần đắng cay.
Nhớ ngày đưa tiễn thằng hai
Hôm đó giữa độ thu phai lá vàng
Nhìn con nước mắt hai hàng
Như đứt khúc ruột bàng hoàng xót xa.
Năm sau đến lượt thằng ba
Theo chân cách mạng xông pha chiến trường 
Nghe đâu nó đã lên đường 
Trong trận tập kích Đô Lương , Rạch Gầm.
Rồi đến con bốn, thằng năm
Hậu phương, tiền tuyến bặt tăm thư từ
Sống chết chưa rõ thực hư
Lòng mẹ quặn thắt giống như ai xiềng
Những năm khói lửa triền miên
Nhiệm vụ con sáu giao liên trong ngoài
Miền bắc đạn xới bom cày
Chiến tranh ác liệt đêm ngày bất an.
Trên đầu sáu chiếc khăn tang
Dòng lệ mẹ đã tuôn tràn thành sông
Thằng bảy tiếp bước cha ông
Lên đường trừ bạo non sông đáp đền.
Mẹ còn nhớ rõ chưa quên
Cái ngày thằng tám ngã trên cánh đồng
Năm đó lúa đã vàng bông
Con chín cũng đã theo chồng tản cư.
Thằng mười nằm đó ngất ngư 
Thằng út bị mất phần tư cặp giò
Hai thằng phước lớn mạng to
Bằng không chắc cũng thành tro năm nào.
Đàn con dòng máu tự hào
Còn lại hai đứa nghẹn ngào tủi thân
Thương chồng lệ đổ bao lần
Vì con mẹ gánh muôn phần đắng cay./
Sáng tác: Võ Hoàng Anh
07/11/2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét